Tình yêu anh dành cho tôi kỳ lạ quá

bởi admin Theo Chàng & Nàng | 13:38 PM | 27/05/2016
Thấy hay thì click

Câu hỏi tâm sự:

Thật ra thì tôi biết đến chương trình từ nhưng ngay tôi còn học phổ thông. Nói thật lòng là tôi chẳng bao giờ quan tâm đến nhiều về chuơng trình. Đơn giản là vì tôi chảng có gì thắc mắc cả và cứ nghĩ rằng việc của mình thì mình giải quyết, trông chờ gì vào ai. Có lẽ bản tính tôi tự lập từ nhỏ nên cũng đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi trở ngại, nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại yếu đuối như lúc này. Đứng trước tình yêu tôi không còn đủ sức để mạnh mẽ nữa. Chuơng trình làm ơn hãy giúp tôi! – Chúng tôi yêu nhau được 1 năm.

Mối tình đầu tiên của tôi.Người đó đã cho tôi đã biết yêu, biết được sự ấm áp khi có người chia sẻ, biết được niềm hạnh phúc khi được quan tâm, chía sẻ, được lo lắng…tuyệt vời đến thế nào. giờ đây, người đó cũng cho tôi biết sự đau khổ cùng cực trong tình yêu là thế nào. – Tôi nam nay 25 tuổi, bạn trai tôi 24. Tôi đang là giảng viên và đang học cao học, bạn trai tôi cũng đang học cao học. Tôi vừa học vừa làm, còn anh ấy chỉ chuyên tâm học (vì lịch học ở trường quốc tế kín tuần nên không thể đi làm). Cả hai chúng tôi quen nhau được 3 năm, nhưng yêu nhau thì mới được 1 năm. Tuy thời gian không nhiều nhưng chúng tôi hiểu nhau và hết lòng yêu thuơng nhau.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Mặc dù anh ấy ít tuổi hơn tôi nhưng với chúng tôi điều đó không quan trọng. Anh ấy cho tôi thấy sự chín chắn, bản lĩnh. Lúc mới yêu tôi cũng lo ngại sự chênh lệch, nhưng anh ấy đã cho tôi thấy sự lo lắng đó là thừa. Chúng tôi vẫn hiểu, tin và yêu nhau như vậy nếu không có chuyện gia đình anh ấy ngăn cản. Lý do ngăn cản là vì gia đình, tuổi tác, tính cách. – có lẽ tôi nên nói thêm một chút chuyện ngoài lề. Gia đình tôi ở quê (Ứng Hòa – Hà Tây cũ), gia đình tôi nghèo. cái nghèo đó theo tôi đến tận bây giờ. bố tôi có công tác ở xã,mẹ tôi o nhà làm ruộng. Những năm tháng tôi học đại học mẹ tôi phải lăn lộn làm thuê ngoài Hà Nội. Vì nghèo mà em trai tôi đỗ đại học cũng không thể đi học, Nhưng chị em tôi không cam tâm cái phận nghèo, Chúng tôi chỉ biết học và làm việc. Chúng Tôi Lỗ lực phấn đấu hết mình. Giờ đây tôi cũng đã đi làm đủ để nuôi bản thân. Hai em trai tôi, 1 đứa học Học Viện Quân Sự, 1 đứa học Ngoại Thuơng.

Bố mẹ tôi hạnh phúc về điều đó. – Còn anh là con trai trưởng trong 1 gia đình quyền chức và học thức ở Hà Nội. Thật lòng tôi không tin gia đình anh lai ngăn cấm vì sự chênh lệnh gia đình tuổi tác. Họ đều là những người học rộng hiểu sâu, nên tôi không tin là họ lại chê cái nghèo. tôi chưa bao giờ chính thức ra mắt nhà anh. tôi có lên thăm ông nội anh khi ông nằm viện và tôi gặp Ba anh ở đó. (Tôi lên thăm với tư cách là học trò, vì ông anh là nhà nghiên cứu đã giúp tôi một số vấn đề trong học tập). Cuộc gặp gỡ cũng không có gì nhiều để gia đình anh hiểu về tính cách của tôi. Về phía anh chưa bao giờ anh nói chuyện tôi với bố mẹ anh và ngược lại. Tôi có hỏi cái gì thì anh trả lời, không thì thôi. Anh nói, đến lúc cần biêt thì em khắc biết, em không cần lo xa đâu.

Tôi tin anh, nhưng vẫn cố gắng hỏi khi có điều kiện, mong biết thêm về gia đình anh. – trong 1 năm yêu nhau, tôi luôn cảm nhận được sự chân thành từ anh. Tôi không bao giờ nghi ngờ anh đùa cợt hay lợi dụng tôi. (Nếu anh là người như vậy thì có rất nhiều cơ hội để anh làm điều đó, nhưng anh không làm. Anh và tôi luôn nhắc nhở nhau rằng: hẵy gìn giữ cho nhau đển khi nào thực sự là của nhau, và chúng tôi yêu nhau tha thiết, trong sáng. Cũng có những lúc cảm xúc trào dâng tưởng như khó cưỡng lại, nhưng chúng tôi vẫn chưa bao giờ vượt rào). – trong thời gian yêu nhau, anh không ngần ngại giới thiệu tôi với bạn bè của anh và công khai với mọi người nơi chúng tôi sinh hoạt chung (chúng tôi cùng sinh hoạt trong lớp võ, anh ấy là huấn luận viên võ thuật). Tôi cũng công khai anh với gia đình, bạn bè, anh em họ hàng. tôi không nghi ngờ vào tình yêu của anh hay của tôi. chúng tôi cùng nhau vạch ra kế hoạch phấn đấu cảu hai đứa trong 4 năm. 1 năm đã trôi qua với những bước đầu tiên trong kế hoạch đã được chúng tôi cố gắng thực hiện. Học hành, du học, công việc, sự nghiệp… chúng tôi hạnh phúc khi cùng nhau phấn đấu cho tuơng lai cảu cả hai đứa. – Cách đây hơn 1 tháng. tôi nhận thấy ở anh sự khác lạ. Anh buồn hơn, không còn vui như trước mỗi khi ở bên nhau.

Anh ko nhắn tin hay quan tâm tôi nữa. Tôi hoàn toàn chủ động làm điều đó với anh, nhưng anh lạnh lùng, lảng tránh. Tôi có hỏi thế nào cũng không nói. (Thật ra con người anh nội tâm. Luôn lăngk lẽ gặm nhấm suy nghĩ một mình. hỏi không khéo thì không bao giời anh nói gì hết. Sự im lạng nhiều lúc khiên tôi phát điên. nhưng hiểu rồi tôi không giân ânh được nữa). bỗng nhiên anh nói đến lúc cần 1 khoảng lặng để hai đứa nhìn lại. tôi nghĩ tình yêu có khoẳng lặng sẽ bớt nhàm chán nên bằng lòng im lặng. Nhưng tôi linh cảm thấy điều không hay. Nhiều đêm trời tôi không thể chợp mắt và tôi biết anh cũng vậy. tôi không chịu dựng được và lên tiếng trước. Lúc đso anh nói lời chia tay. – Gặp nhau, anh nói cho tôi hay là gia đình phản đối như vậy. tôi đau khổ và anh cung đau khỏ. Tôi khóc như chưa bao giờ được khoc. Rồi không chịu được, anh cũng đã khóc. Giọt nước mắt của người đàn ông tôi tin yêu đã khiến chúng tôi quyết định không chia tay nhau lúc này nữa. Hai chúng tôi thống nhất, cứ tiếp tục yêu nhau như xưa. tới đây thì cả hai chúng tôi đều thấy thởi mái hơn. – tôi biết anh là con người của gia đình. Trách nhiệm của một người con trưởng cũng không phải nhẹ nhàng gì. Tôi hiểu nỗi khổ của anh. Anh cũng biết nếu chia tay tôi sẽ như thế nào. Điều quan trong là chúng tôi thấy thoải mái khi bên nhau.

Nhưng, từ bữa đó đến nay, dù đã thống nhất hãy cứ yêu nhau, cùng nhau phấn đấu, ít nhất là đến khi cả hai chung tôi cùng học xong thạc sĩ ( tháng 11 sang năm là chúng tôi cùng xong) rồi mới tính tiếp. Tuy nhiên, từ bữa đó anh khác trước nhiều lắm. Anh vẫn giúp đõ tôi, vẫn chia sẻ với tôi nhưng tôi cảm thấy tình cảm anh dành cho tôi không còn như trước. Anh không bao giờ nt hỏi thăm tôi trước. Tôi không chịu được cảm giác đó nên luôn luôn nhắn cho anh. tôi hỏi gì anh trả lời cái đó. không hơn không kém. nhiều lúc tôi tủi thân, tưởng rằng mình đang níu kéo cầu xin tình yêu cảu anh. và anh đang thuơng hại tôi chăng? – Tôi có hỏi anh chuyện tuơng lai, anh bảo anh không nghĩ nữa. Anh nói mình cứ vô tư yêu nhau như xưa. Nhưng bản thân tôi không thể không nghĩ.

Tôi mệt mỏi. tôi vẫn không hiểu: tình yêu anh dành cho tôi là thế nào mà mới chỉ có chút sóng gió cản trở đầu tiên anh đã nói lời chia tay. Anh không dám xác định gì cho tuơng lai cảu hai đứa. hay tình yêu tôi dành cho anh chưa đủ lớn để anh tin và cùng tôi vượt qua. Bỏi tôi tin rằng chỉ cần chúng tôi yêu nhau, sống và phấn đấu vì nhau, thì bố mẹ và gia đình anh sẽ hiểu. Vậy mà tôi không cảm thấy sự cố gắng bảo vệ tình yêu từ phía anh. – Anh nói, anh không dám hứa với tôi diều gì cả vì trong tay anh bay giời không có gì. Vẫn phụ thuộc bố mẹ.

Tôi nói, không cần anh phải hứa hẹn điều gì, bởi tôi biết người dàn ông trong anh lớn lắm. Anh không muốn nói điều gì mà không chắc chắn. Dặc biệt là những điều cảu tuơng lai khi mà sự nghiệp, công việc anh chưa có gì, vẫn đang ở bước phấn đấu. (anh vốn cso tính độc lập, không ỷ lại vào gia đình mà vẫn tự xoay sở cho mình. Anh vẫn dạy thêm buổi tối để có tiển chi tiêu riêng. nhưng học hành thì vẫn phải nhờ kinh tế bố mẹ). Anh lo tôi chờ đợi rồi qua tưổi xuân, mà anh lại không dám chắc được điuề gì vào lúc này, – phải chăng anh đang lạnh lùng để tôi rời bỏ anh? Hay tình yêu của chúng tôi đã nhàm chán quá rồi? Tôi phải làm sao lúc này để anh hiểu suy nghĩ trong tôi cần anh, tôi sẵn sàng chờ đợi và cùng anh cố gắng xây dựng tuơng lai chỉ cần anh yêu tôi như ngày trước. Tôi phải làm sao để anh thẳng thắn nói sẽ bảo vệ tình yêu cảu hai đứa.

Tôi Biết anh không có người khác nhưng tình yêu anh dành cho tôi sao khó hiểu quá. Miệng nói yêu mà bản thân lại không sẵn sàng bảo vệ tình yêu. Anh anh có cách xây dựng và bảo vệ riêng mà tôi không nhận ra? Tôi dòi hỏi tình cảm cảu anh thái quá. Tôi có nên tin anh anh không? Tôi phải tin anh thế nào đây? Tôi sẽ đau đến chết nếu mất anh. Nhưng anh cứ như thế này thì tôi cũng chết vì phải suy nghĩ mất. – Thực sự đầu óc tôi lúc này không còn sáng suốt nữa. Tôi Mong chuơng trình và các chuyen gia cho tôi lời khuyên.Tôi nên làm thế nào bây giờ? Tôi chân thành cảm ơn chuyên gia và chuơng trình.

Tôi mong tin từ chuơng trình.

Trả lời:

Tình yêu thật ngọt ngào những cũng nhiều đắng cay đôi khi tưởng rằng mình có thể sống đi chết lại vì tình yêu, bạn cũng đã phải trải qua các cung bậc đó của tình yêu.

Bạn và anh ấy yêu nhau được 1 năm,quãng thời gian đó chưa dài nhưng cũng không phải ngắn để có thể hiểu được nhau như bạn nói “Tuy thời gian không nhiều nhưng chúng tôi hiểu nhau và hết lòng yêu thuơng nhau”. Vì vậy bạn hãy thẳng thắn, mạnh mẽ đối mặt với tình cảm của anh ấy dành cho bạn để có quyết định sáng suốt.

Gần đây bạn nhận thấy ở anh sự khác lạ, không nhắn tin, không quan tâm tới bạn, thậm chí còn lạnh lùng, lảng tránh bạn và lấy lý do là cần khoảng lặng để giãn bạn ra, thậm chí anh còn nói lời chia tay với lý do là gia đình phản đối.

Cho đến khi bạn khóc như chưa bao giờ được khóc vì lời chia tay của anh ấy thì anh ấy lại mềm lòng không dứt tình với bạn để đưa ra quyết định tiếp tục yêu nhau. Nhưng như bạn đã nhận thấy anh ấy khác trước nhiều lắm và tình cảm anh dành cho bạn không còn như trước, anh ấy không bao giờ chủ động trong chuyện tình cảm nữa toàn bạn chủ động nhắn tin, gọi điện cho anh thì anh ấy mới phản hồi lại.

Điều này cho thấy anh ấy không còn tình cảm với bạn nữa mà chủ yếu là do thương hại, nể tình cảm của bạn dành cho anh ấy nên anh ấy mới miễn cưỡng đáp lại. Bởi khi yêu thương nhớ nhung một người thì con người ta khó có thể kiềm chế được tình cảm của mình và sẽ tìm mọi cách để được gặp, được nghe, được có thông tin về người đó. Cũng như bạn bạn đã quá yêu anh ấy nên không kiểm soát được bản thân bạn đã không chịu được sự im lặng từ phía anh ấy nên bạn luôn chủ động tìm cách liên lạc. Và nếu anh ấy còn yêu bạn thì anh ấy sẽ ra sức bảo vệ tình yêu của bạn với anh ấy cho dù bố mẹ hoặc mọi người khi có sự ngăn cản, anh ấy sẽ cùng bạn bàn bạc chia sẻ để tìm ra hướng giải quyết tốt nhất. Bạn hãy tỉnh táo lại để đối diện với sự thay đổi tình cảm của anh ấy cũng như có cách nhìn khác hơn về tình yêu bạn nhé. Tình yêu là yếu tố mang tính chất cảm xúc, và đã là cảm xúc sẽ có thể thay đổi mang tính nhất thời. Có thể hôm nay hai người yêu nhau dường như không gì có thể chia cắt, nhưng đến ngày mai mọi chuyện đã khác rồi. Trong câu chuyện này có thể anh ấy đã quá lý trí khi giải quyết những khó khăn trong tình cảm với bạn, anh ấy không muốn bạn mất nhiều thời gian nữa nên dứt khoát một lần cho xong. Dù bất kỳ lý do gì nhưng thực sự bạn nên hiểu rằng tình yêu của anh ấy dành cho bạn không phải là tất cả.

Bạn đừng bao giờ nghĩ rằng sẽ đau đến chết nếu mất anh ấy bởi nếu chết vì tình yêu thì không những bạn là người bất hạnh mà còn là kẻ ngu ngốc nhất trên đời vì bạn đã phụ lòng của bố mẹ, những người thân yêu của bạn. Bạn hãy mạnh mẽ tìm cho mình một lối để thoát ra khỏi tình trạng như hiện nay vì nếu cứ để như thế này bạn cũng sẽ rơi vào tình trạng rất khó giải quyết, quan trọng nhất là bạn cần phải thay đổi cách nhìn nhận vấn đề.

Bạn hãy nghĩ rằng khi một người không còn coi trọng tình cảm của hai người nữa thì việc bạn cứ mong muốn níu kéo phỏng có ích gì, yêu đơn phương chỉ đem lại cho bạn sự tổn thương, đau khổ, mất đi thời gian, mất đi cơ hội. Tình yêu chỉ đẹp khi có sự vun đắp từ hai phía mà thôi. Độ tuổi của bạn và anh ấy không phải quá trẻ để thiếu suy nghĩ hoặc có suy nghĩ bồng bột về tương lai hạnh phúc, vì vậy bạn hãy thuận theo tình cảm của anh ấy để cho mình cơ hội tìm được người đàn ông yêu mình, là chỗ dựa tin cậy cho cuộc đời mình, có như thế hạnh phúc với mỉm cười với bạn.

Chúc bạn sớm có quyết định sáng suốt để cuộc sống của bạn trở lại bình yên, nhiều niềm vui mới.

KẾT NỐI TỚI HOT BOY XĂM TRỔ

BÌNH LUẬN

CÙNG CHUYÊN MỤC

CÓ THỂ BẠN CHƯA XEM?