Những hoài nghi khoa học về HIV và AIDS

bởi admin Theo | 10:03 AM | 02/06/2016
Thấy hay thì click

Trong khi đó, thế giới có trên 2 tỷ người mắc vi trùng gây bệnh lao (cao hơn 6 lần), hàng năm lây nhiễm mới khoảng 10 triệu (gấp 5 lần) do lan truyền qua giao tiếp thông thường, chết 2,5 triệu người (cao hơn), ngày càng khó điều trị vì vi khuẩn kháng thuốc… Nhưng khác với HIV và AIDS, không ai gọi đó là đại dịch cả! Câu trả lời có thể là vì HIV và AIDS tác động đến cả các quốc gia phát triển nên được quan tâm hơn, trong khi bệnh lao chủ yếu chỉ đe dọa các quốc gia nghèo khó, chậm phát triển.

Charles Tomas, GS sinh hóa tại Đại học John Hopkins cho rằng: “AIDS là ví dụ cho thấy đôi khi một khái niệm lại có thể trở thành căn bệnh, và nếu chúng ta dám nói rằng không hề có đại dịch mang tên là AIDS cũng như ngừng lấy tiền đóng thuế của người dân để nuôi sống nó (AIDS) thì nó sẽ ngừng tồn tại”.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Phải chăng vì vậy mà ngày nay xuất hiện rất nhiều thông tin là đại dịch này sắp đến hồi kết thúc, ngõ hầu để nhân loại có thể tập trung hơn vào các “phi đại dịch” như lao phổi? Đã tới lúc chúng ta cần thoát ra khỏi hội chứng đám đông, nhìn nhận sự việc từ góc độ khác trước để có đánh giá toàn diện hơn về HIV và AIDS ngõ hầu có cách hành xử thích hợp hơn.

Cứ liệu bí ẩn

Phát ngôn trên có thể gây sốc cho rất nhiều người, tuy nhiên có nhiều chứng cứ cho thấy căn bệnh với tên gọi “Hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải” AIDS chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, và vi rút HIV còn ít độc hại hơn nhiều so với chính các loại thuốc đã và đang được sử dụng để chống lại chúng. Trong phòng chống HIV và AIDS, việc bảo mật thông tin về bệnh nhân là điều tất yếu và hoàn toàn dễ hiểu.

Nhưng có điều khó hiểu là nhiều khi người ta cố tình bưng bít thông tin chuyên sâu về bản chất khoa học của vấn đề, đặc biệt là thông tin trái chiều, liên quan tới HIV và AIDS. Ví dụ, tại Liên bang Nga, người ta yêu cầu tất cả nhân viên làm việc cho các trung tâm điều trị và phòng chống AIDS phải ký cam kết không tiết lộ tất cả các thông tin liên quan tới chuyên môn.

Xin bắt đầu bằng việc một bé gái 7 tuổi đi khám sức khỏe định kỳ và phát hiện có HIV trong máu. Bác sĩ giải thích rằng họ không thể làm gì được nữa vì sớm hay muộn thì HIV sẽ dẫn tới AIDS. Các loại thuốc hiện có chỉ giúp đẩy lùi thời điểm đó mà thôi. Cô bé được chỉ định sử dụng AZT, hiện là loại thuốc ức chế HIV hiệu quả nhất theo đánh giá của các chuyên gia ngành y.

Trong những tuần điều trị đầu tiên đã xuất hiện các triệu chứng lâm sàng thường được cho là liên quan tới AIDS: cô bé sút cân nhanh chóng, hầu như không ăn uống được gì, đi ngoài và nôn ọe là hiện tượng thường xuyên… Chuyện này kéo dài khoảng nửa năm, sau khi một phần các triệu chứng trên suy giảm lại bắt đầu giai đoạn mới – cô bé bị các cơn đau hành hạ.

Cha của cô bé nhớ lại: “Lúc đó tôi chợt nghĩ rằng các vấn đề của chúng tôi có thể do chính loại thuốc đang sử dụng để điều trị cho cháu gây ra? Chúng tôi dừng cho cháu uống thuốc AZT. Sau khoảng 2 tuần các cơn đau chấm dứt. Và chấm dứt vĩnh viễn!”.

Cô bé này không phải là nạn nhân duy nhất. Chúng ta không thể lý giải được tình trạng của rất nhiều người bằng lý thuyết hiện hành về bản chất của căn bệnh AIDS. Trên thế giới có hơn 1 triệu người mang HIV từ 13 năm trước nhưng tới nay vẫn chưa chuyển sang AIDS.

Cùng với họ còn có trên 1,5 triệu người bệnh với các triệu chứng tương tự mà các bác sĩ sẵn sàng kết luận mắc bệnh AIDS nếu như tìm được HIV trong cơ thể họ (những trường hợp tương tự đầu tiên tại Việt Nam mới đây đã được công bố). Đó là chưa tính tới một số gái mại dâm ở nam châu Phi thường xuyên có quan hệ tình dục không an toàn với khách làng chơi, nhiều người trong số họ đã nhiễm HIV và sau đó chết vì bệnh AIDS, tuy vậy những phụ nữ này vẫn bình an vô sự.

Thông thường các chuyên gia cố tình không nói tới những trường hợp như vậy. Trong trường hợp buộc phải phát ngôn trước đại chúng, họ sử dụng lý giải rất mơ hồ rằng những người nhiễm HIV nhưng không phát bệnh AIDS là “bệnh nhân với thời gian ủ bệnh kéo dài bất thường”. Còn bệnh nhân giống AIDS (suy giảm miễn dịch và mắc bệnh nhiễm trùng cơ hội) nhưng không nhiễm HIV (được ghi nhận đã xuất hiện, chủ yếu tại châu Á, trong đó có cả ở Việt Nam) được kết luận rất ngắn gọn “ICD4+”, với giải thích khó hiểu là “chỉ số lym phô bào CD4+ bất thường”. Đối với những phụ nữ nói trên vẫn chưa có lời giải thích nào có sức thuyết phục.

Cố gắng che giấu bản chất vấn đề bằng một khái niệm dưới dạng khoa học là cách làm phổ biến của những người ngụy tạo nên “Đại dịch hế kỷ” mang tên AIDS.

Họ thổi phồng các dữ liệu và sẵn sàng ủng hộ bất kỳ lý thuyết nào về nguồn gốc của AIDS, từ các tia vũ trụ cho tới âm mưu chiến tranh sinh học của Lầu Năm Góc (Trụ sở Bộ Quốc phòng Mỹ), nhằm lảng tránh những ý kiến hoài nghi rằng AIDS có thực là căn bệnh đặc biệt do vi rút gây ra đối với hệ miễn dịch của con người hay không, và liệu HIV có phải là tác nhân duy nhất, đơn độc gây nên đại dịch AIDS này. Câu hỏi tất yếu tiếp theo là ai đã đưa ra kết luận đó?

KẾT NỐI TỚI HOT BOY XĂM TRỔ

BÌNH LUẬN

CÙNG CHUYÊN MỤC

CÓ THỂ BẠN CHƯA XEM?